Em mời Anh ly Cà Phê nồng ấm
Uống đi anh... để nghe thắm bờ môi
Vị ngọt đắng hòa quyện trôi chầm chậm
Mùi hương thơm sảng khoái linh hồn côi
Nhấm từng hớp... từng hớp thôi anh nhé
Đừng vội vàng... nhẹ nhàng khẽ giấc mơ
Để nghiền ngẩm giọt đắng ở cà phê
Thấm vào tim với đam mê trăn trở
Uống đi anh... giọt đời ở thế gian
Thơm, ngọt, đắng hòa loãng đan nhau lại
Như cuộc tình thổn thức dậy trái ngang
Thương, Yêu, Nhớ, Ghét, Hận càng quằn quại
Sướng, vui rồi sầu khổ ải còng tim
Cà phê đắng... tình càng thêm cay đắng
Chất ngất lòng vị giác chẳng nhận tìm
Lạt lẽo môi... cảm giác đêm thức trắng
Em mời anh... giọt đắng cà phê nồng
Uống đi anh... hãy thả lõng lòng mình
Theo từng ngụm chảy vào trong huyết quản
Đừng để hồn lay động cãn tịnh yên